Trang nhất
  Xã Luận
  Đọc Báo Trong Nước
  Truyện Ngắn
  Kinh Tế
  Âm vang sử Việt
  Tin Thể Thao
  Y Học
  Tâm lý - Xã hội
  Công Nghệ
  Ẩm Thực

    Diễn Đàn Biển Đông
Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ lên tiếng vụ tàu Philippines bị tàu Trung Quốc phun vòi rồng
    Hình Ảnh Quê Nhà - Video Clip
Nồng ấm Tết cổ truyền dân tộc Khmer Chôl Chnăm Thmây
    Tin Thế Giới
Nga 'tố' Ukraine tấn công ngay trước Ngày Chiến thắng
    Tin Việt Nam
Đến năm 2030, Việt Nam có ít nhất 10 doanh nhân lọt vào danh sách tỷ phú đô la Mỹ thế giới
    Tin Cộng Đồng
Nắng nóng kỷ lục tại nhiều bang của Ấn Độ
    Tin Hoa Kỳ
Con trai út cao 2,01 m của ông Trump bước vào chính trường
    Văn Nghệ
Huế
    Điện Ảnh
Tổng thống Joe Biden trao huân chương cho Dương Tử Quỳnh tại Nhà Trắng
    Âm Nhạc
Westlife thông báo trở lại Việt Nam với 2 đêm diễn tại Hà Nội
    Văn Học
'Cần thực chất trong giáo dục để tạo ra những công dân trẻ có tư duy sáng tạo và phản biện'

Thông Tin Tòa Soạn

Tổng biên tập:
Tiến Sĩ
Nguyễn Hữu Hoạt
Phụ Tá Tổng Biên Tập
Tiến Sĩ
Nhật Khánh Thy Nguyễn
Tổng Thư ký:
Quách Y Lành





        Truyện Ngắn    

Những ngày cuối năm ở Quận Cam không giống như các nơi khác trên nước Mỹ. Chợ búa đông đảo, đường ngập đầy xe cộ qua lại, người người kéo nhau ra phố, mua sắm chuẩn bị tết sắp đến nơi.


Tấm bia đá láng bóng nằm im lìm trên đám cỏ xanh rì bằng phẳng. Trước mộ, người thiếu phụ ngồi yên lặng, dáng chịu đựng đưa tay lên lướt nhẹ lên dòng chữ ghi tên trên bia đá, cử chỉ đầy âu yếm với người đã mất nằm đưới lòng đất lạnh. Trong khoảnh khắc, có tiếng sụt sùi khiến đôi vai người thiếu phụ rung nhè nhẹ.


Nhìn Nhã duyên dáng, xinh đẹp với chiếc áo cưới mỏng đầy kim tuyến lắm đường vẻ dọc ngang như hình vòng cầu trên người lăng xăng bận rộn đi vòng quanh bàn tiệc chào hỏi bạn bè, bâng khâng gợi cho tôi nhớ lại hình ảnh mơ hồ của một thời xa xôi nào đó...


Bà Toản một tay lăn bánh xe, tay kia cầm chiếc gậy, miệng lầm bầm:
- Cha tụi bây, đến chiếc xe cũng phụ bạc, không muốn quay bánh lái. Bộ bây sợ tao mọc thêm giò trốn khỏi nơi nhốt tù này hay sao.


Tiếng la hét của bà Cửu Phẩm vẫn còn văng vẳng sau lưng, An cúi đầu bước nhanh hơn. Ra tới gần mé sông vừa bỏ thau áo quần xuống đất, An ngồi phệch theo giấu khuôn mặt trong hai bàn tay khóc ấm ức.


Bảo nhắm mắt, nằm xây lưng vào chiếc ghế da đặt ở phòng khách, cố vờ như không nghe tiếng gõ cửa quen thuộc của mọi ngày, nghĩ Như vẫn còn thập thò bên ngoài chờ cho chàng mở cửa, chưa chịu bước đi khỏi hẳn. Bảo lưỡng lự, muốn trườn mình dậy đón Như, nhưng vì lười biếng nên Bảo cứ nằm ỳ ra, để mặc cho nàng gõ liên tiếp đến mấy lần, chờ mãi không nghe chàng trả lời, Như mới bỏ đi khỏi hẳn. Đợi cho tiếng giày xa dần, Bảo vẫn còn nằm ráng lại một lúc nữa, rồi mới bật người trổi dậy sửa soạn đến trường.


Sau nhiều ngày viếng thăm Vatican, trước khi chuẩn bị cuộc du thuyền trên đại dương vào ngày mai, hãng du lịch đã mời nhóm chúng tôi ăn bữa cơm chiều gọi là Farewell Dinner (tiệc chia tay). Bữa ăn có tính formal, đầy đủ món ăn khai vị, tôm hùm, thịt bò từ Florence mang về và rượu nho loại ngon, sau bửa ăn có cả đồ tráng miệng, cafê. Nói là mời, nhưng thật ra chúng tôi đã trả thêm tiền trong package khi mua tours du lịch. Tuy nhiên, dù sao đi nữa chúng tôi cũng cám ơn vì họ đã lo lắng một cách chu đáo.


"Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam".

Chuyển Tiếng Việt


    Truyện Ngắn
Xa Xóm Mũi


   Sự Kiện

Lời Di Chúc của Vua Trần Nhân Tôn





 

Copyright © 2010 DanQuyen.com - Cơ Quan Ngôn Luận Người Việt Hải Ngoại
Địa Chỉ Liên Lạc Thư Tín:
E-mail: danquyennews@aol.com
Lượt Truy Cập : 152952482.